CHÁNH NIỆM

0
Download

Cái chánh niệm, muốn biết được cái chánh niệm đó phải biết cái chánh khí, con người không có chánh khí, con người không có sống, không có quân bình, không có sáng suốt, khi chúng ta có chánh khí, biết được chánh khí, chúng ta mới dùng ý niệm, thấy hông? Cho nên đằng này không có mở, khẩu khai thần khí tán, cho nên ban đêm các bạn dùng ý niệm đó là các bạn xây dựng trong con đường chánh khí, trước khi các bạn đi làm, có công việc gì, bắt tay vào việc làm, các bạn ý tưởng đến Nam Mô Ngọc Hoàng Thượng Đế hay là Nam Mô A Di Đà Phật thì nó tụ rồi, khi mà các bạn đã công phu ban đêm, không nhiều thì ít nó cũng gặt hái được một phần thanh, chúng ta đem phần thanh cắt nơi thanh trước khi chúng ta làm việc trược thì chúng ta không có bị mất, hiểu chưa? Thì cái đó mình kêu bằng chánh niệm, rồi từ từ từ từ làm rồi cái phần sáng suốt đó nó sẽ gia tăng và sau khi nó gia tăng rồi thì việc làm của bạn là ở trong nguyên lý của Thượng Đế, trong nguyên lý của Nam Mô A Di Đà Phật, lúc đó kêu bằng thường niệm và vô biệt niệm là làm cái gì cũng nằm ở trong cái Nam Mô A Di Đà Phật, cũng lửa, cũng không khí, cũng phát triển, cũng màu sắc cũng linh cảm, thấy chưa? Lúc đó chúng ta thanh tịnh hiểu rồi, cho nên khi chúng ta làm việc cực nhọc hết sức nhưng mà vui vẻ vô cùng.

Download

ĐT:  Hai chữ chánh niệm quan trọng lắm à, chứ không phải chánh niệm, chánh niệm, bây giờ bên Phật giáo người ta sử dụng bằng cách nào tôi không hiểu cách của họ thì bây giờ anh có thể nói chánh niệm trong đó có gì?

BĐ: Chúng con chỉ nêu lên vấn đề chánh niệm, cái chánh niệm ở trong Bát Chánh Đạo về Phật Giáo thì cái người Phật Giáo tin tưởng ở chánh niệm là con đường, con đường cái niệm duy nhất.

ĐT: Niệm cách nào?

BĐ: Dạ thưa chúng con không nói là niệm bằng Nam Mô A Di Đà Phật, đó là cái ý niệm, ý niệm đúng để mà đạt đến giác ngộ chính đáng, đó là cái ý niệm chính đáng.

Đt: Nhưng mà họ niệm bằng cách nào?

BĐ: Thưa Thầy con nói là không phải là niệm Phật, đây là cái ý niệm, chứ không phải niệm Phật

ĐT: À ý niệm, niệm niệm, ý niệm bằng cách nào mới được? Bây giờ tôi ý niệm, nói ý niệm, ý niệm bằng cách nào cho nó chánh đáng, mình phải hỏi ra lẽ chứ! Chứ còn bây giờ anh nói à bây giờ anh kêu ý niệm chánh đáng, anh là phật tử, anh dạy tôi ý niệm chánh đáng, bây giờ tôi hỏi anh làm sao niệm chánh đáng, cái nào kêu bằng tà, cái nào kêu bằng chánh, cho nên phải rõ rệt.

BĐ: Thưa Thầy, trong kinh  Phật giáo có nói về Bát Chánh Đạo, nó có ghi chánh ngữ, chánh niệm, chánh tinh tấn, chánh định, dạ thì gọi chung là có tám cái điều chánh mà mình phải theo đó thì cái chánh niệm  đây có nghĩa là niệm tâm chân chánh, nghĩa là cái tâm mình không có hướng về cái điều sái quấy, những cái điều mà tội lỗi thì cái tâm niệm, luôn luôn giữ cho cái tâm niệm mình chân chánh thì cái đó là một trong 8 ngành của Bát Chánh Đạo.

ĐT: À nghĩa là luôn luôn giữ chân chánh chứ không phải kêu bằng niệm, ý niệm là mình phải giữ như vậy đó, giữ cái đường lối như vậy đó, nghĩa là chánh không có làm bậy, không có chê bai mà lo sửa mình mà thôi, phải hông? Cái đó tốt đó chứ! Còn cái này khác, cái này khi mà muốn giữ ý niệm đó thì anh phải dùng ý niệm trước, nếu dùng chánh niệm, anh phải dùng chánh niệm trước bởi ý anh có thể chuyển về tà, ý anh ngồi vậy đó nhưng mà anh nghe thằng cha kia  nó chửi anh một cái, anh giận rồi, cái  ý anh kệ qua bên kia rồi, phải hông? Thằng cha đó nói: ‘’ôi mặt ông sân ‘’, mình ghét rối đó, cái ý chạy qua bên kia rồi, thì bây giờ mình phải co lưỡi răng kề răng để làm cho cái chu kỳ nó chạy đều, ý niệm co lưỡi, răng kề răng, niệm Nam… Mô… A… Di… Đà… Phật thì cái thức hòa đồng nó mở, nó mới phá mê, phá chấp, nó mới giữ cái chánh niệm, còn nó chưa phá mê phá chấp mà kêu nó giữ chánh niệm đó, nó lộn xộn trong mê chấp, làm sao nó trở về chánh niệm, anh hiểu hông? Đó, cho nên cái niệm Nam Mô A Di Đà Phật, anh niệm thét rồi thì nó thượng trung hạ quy một rồi, cái thức hòa đồng nó mở, nó mới nắm được cái chánh niệm ở bên trên, tưởng là nó đến liền, kêu bằng chánh niệm.  Còn cái kia nói chánh niệm, niệm làm sao?  Làm sao đi tới chổ chánh, tôi giữ, tôi giữ mà thằng kia nó cứ chê tôi hoài tôi sùng quá, làm sao tôi giữ, thấy hông? Còn cái ông này ổng bị chọc, cái thức hòa đồng mở, ổng niệm thét một hồi kêu nó chê gì chê nhưng mà ổng thấy ổng đi phóng từ quang cho nó, cái thức hòa đồng nó là tôi, tôi là nó, rồi một thời nào hết, nó chọc tôi chút thôi chứ nó đâu có chọc hoài, chọc một hồi mà lúc đó nó dòm nó thấy tôi: cái ông này ổng hiền quá, nó hỏi nó học tôi chỉ nó, phải hông? Tôi mới giữ được cái chánh niệm, nó phải có cái đường lối, đừng có kêu người ta làm một cái không đường lối mà không mở được rồi bị kẹt luôn một đóng luôn. Nói về lý luận mà không hành, anh lý luận cái gì chánh mà giữ thôi nhưng mà người ta chọc tôi làm sao? (Thầy cười) Chịu không được, anh thấy không? Hỏi mình mình phải tìm ra lẽ, còn cái Nam Mô A Di Đà Phật, anh cứ co lưỡi anh niệm anh thấy là cái bọt nước đây  là viên thuốc đang trị bệnh cho anh, anh nói ăn cơm này kia kia nọ, kim mộc thủy hỏa thổ và cộng với dương khí hiện hành để nấu linh dược độ ngũ tạng anh, anh ngồi anh niệm thích thú, anh đang trị bịnh cho anh mà, anh co lưỡi răng kề răng ý niệm Nam Mô A Di Đà Phật, có nước miếng nuốt, có nước miếng nuốt, anh đang uống linh dược, thì thuốc nó chế cũng kim mộc thủy hỏa thổ chứ gì, cũng kim mộc thủy hỏa thổ mà cộng với dương khí sống động của trời đất, nó đang nấu thành cái bọt nước miếng anh, anh nuốt vô trị bịnh, thì anh bỏ ra tất cả những cái chuyện mà người ta phá anh rồi, anh thấy hông? Lần lần lần lần nó khai mở ngũ tạng anh mới trở về chánh niệm chứ! Còn ngũ tạng của anh ô trược làm sao anh trở về chánh niệm được, chọc cái nó giận mà! Anh thấy anh làm việc cho anh, anh không có giận, cho cái Nam mô A Di Đà Phật mà tôi phổ biến trong cuốn băng đó là trong cái nước miếng, quan trọng lắm! Trị bịnh, lọc tâm thân, lọc tâm và thân, mới trở về chánh niệm còn tâm thân ô trược không bao giờ về chánh niệm. Muốn sử dụng hai chữ Chánh Niệm phải biết giá trị của chánh niệm, không có dùng lý thuyết, không có dùng vải thưa che mắt thánh được, sự thật là sự thật, hễ anh niệm anh thấy à, anh niệm ngày đêm, anh niệm niệm niệm thét anh thấy anh thay đổi, thấy tâm mình, anh thấy sự trì trệ của anh, thấy sự tăm tối của anh, anh mới trở về cái chánh chứ, còn anh không thấy cái tà ý của anh làm sao anh đi lên đi trở về con đường chánh làm chi, anh thấy hông? Đó là khoa học huyền bí ở chỗ đó. 

Share.

Leave A Reply