CHƯ VỊ-BỀ TRÊN

0

Chư vị

Download

BĐ: Xin cảm ơn Thầy, dạ thưa Thầy còn câu này nữa ngắn thôi ạ, thưa Thầy tại sao gọi là Cửu Huyền Thất Tổ mà không gọi là Thất Huyền Thất Tổ?

ĐT. Cửu Huyền Thất Tổ chứ. Nó chín lớp, có Cửu Trùng thì có Cửu Huyền thấy hông? Cửu Huyền là mắt phàm hổng có thấy à, cho nên các bạn đừng có đòi hỏi cái đó quá nhiều vì mình vói hổng tới, bây giờ mình lo tu tâm đi rồi mình mới gặp. Ồ ông này ông Cố tôi, rồi ông Cố đi giới thiệu ông Sơ, rồi ông Sơ đi giới thiệu ông Cốc lúc đó các bạn thấy quá bà con tôi đông dữ nè cả mấy ngàn người vậy ấy. Đó, họ nói ra hồi đó tao mấy kiếp làm gà mày ăn tao biết bao nhiêu kiếp họ mới nói lại vậy. Lúc đó bạn ngồi đó nghe khóc đó, nhưng mà cái luật của Trời không thay đổi như vậy, thấy hông? Mầy cắt cổ tao rồi mày còn nói mày cắt đi tao chết liền, đó (cười) cái thằng kia cắt thả còn đi nữa, phải hông? Mày còn khoe với người ta nữa thấy hông? Nó không cái đó hổng có biết cho nên nhiều người ta tu nhẹ ta thấy ra chuồng heo ta dòm ta thấy bà ngoại tôi đó, hết hồn hổng dám ăn thịt heo nữa ở Việt Nam thiếu gì người, đó khi mà họ cắt con vịt họ thấy ủa Cố tôi đấy họ sợ không dám ăn thịt vịt nữa, nó hiển hiện lên rồi. 

Cho nên chúng ta thanh tu thanh nhẹ thì chúng ta thấy được cái cõi thanh nhẹ rõ ràng, các bạn ăn rau cỏ cũng có hình hiện chứ hổng phải không, cái chậu bông nào cũng có Cô Tiên hết chứ không phải không đâu đừng có tưởng hổng có. Nhưng mà khi chúng ta làm gì, ta là người tu ta phải xin lỗi trước, ta xin lỗi trước cho nên Việt Nam có nhiều, nhiều khi nhiều cậu bé đứng gốc cây đi tiểu cái về cu sưng hết chọi chơn, không biết làm cái gì mà Má nó lấy áo cúng cái chập nó hết à, đâu cần bác sĩ, cái đó có hông?

BĐ. Dạ có

ĐT. Má nó đem cúng hết trọi, nó không biết gặp Ông Thổ Thần đang ngồi đó nhậu với bạn chơi ( cười) nó đái lên nó hổng biết. Cho nên người Tàu dặn kỹ lắm, dặn con nít ra mày đứng đi tiểu đâu đó xin phép quý vị cho tôi được phép tiểu nơi đây. Đó, phải nói cái câu nói đó, người Việt Nam hổng có biết, đâu có biết rằng dặn cái vụ đó, người ta đang nhậu nghẹt cùng bạn bè đứng xịt cái ( cười ) sưng cu, về Má đem ra Chùa cúng cái nó hết à, cái đó có chứ sự thật mà.

Cho nên cái cõi Thiêng Liêng khác, cái cõi này khác cõi này trần trược không thấy cõi kia, cho nên chúng ta bao nhiêu bao nhiêu lớp người rồi, hạng nhứt là người Trung Hoa gặp nhiều cái chuyện này dữ lắm cho nên người ta giữ cái luật đó dữ lắm, nghiêm người ta sợ lắm, ngay cả khu cộng sản bây giờ họ cũng sợ rồi, họ thấy nhiều khi hiện lên ban đêm họ sợ họ nói là trên lý thuyết họ vững lắm không có Hồn có Vía gì hết nhưng mà họ là người đi, đi Cầu Sâm và coi bói nhiều nhất, thấy hông? Bây giờ Trung Quốc cho tự do thắp nhang cúng bây giờ cúng dữ lắm, cúng hơn bên mình nữa thắp nhang dữ lắm, thấy hông? Họ thấy bên này nhờ cúng quải mà được may mắn mà được tự do thì họ cúng còn nhiều hơn bên này nữa. Đó, Chùa, Miễu bây giờ lập lại linh đình hết, cho nên cõi Thiêng Liêng chúng ta không hiểu nhiều khi phạm lỗi không hay, cho nên phải nói chuyện nhiều khi có sự thắc mắc, à tôi dặn làm miếng kiếng cho các bạn, các bạn muốn xin gì các bạn cứ nói thẳng miếng kiếng đi ở trong đó có Thổ Thần có Chư Vị ứng hết nói đi người ta biết người ta thông cảm người ta giúp đỡ cho bạn chứ không phải là đi lo ông nào hết, cái duyên nghiệp mình, mình phải chịu cái nạn mình, mình phải thọ nhưng mà mình biết thỏ thẻ với Bề Trên, Bề Trên chỉ đường vạch lối, cũng như: ví dụ, bây giờ tôi muốn đi chơi đi Picnic nhưng mà lên khi tôi bước ra đi bận áo rồi nó đau bụng, à nó hông đi nữa đó là những vị đó chuyển, mà nếu mình đi mình bị tai nạn, rồi cái xe nó đụng không có mình thấy hông? Cho nên những người Vô Vi khi mà đi tới đó tự nhiên nó có cái trở ngại trong tâm không đi, mà đương nói câu chuyện đó nó quên mất, thôi ta không nói họ nói khùng thây kệ nhưng tôi không có bị nạn ở về sau Bề Trên ta lo, nói tới đó quên mất ngay hông biết nói cái gì nữa thôi, ( cười ) vậy nó yên mà nó không có bị lâm vào trong cảnh thị phi nữa, thấy hông? Thị phi nó cũng có cái hậu quả hổng tốt cho chính mình, nói xấu người này nói xấu người kia nói xấu người nọ rồi cái hậu quả nó cũng hổng tốt đẹp giày xéo trong tâm can của ta không có ổn đâu, chứ đừng nói nghĩa là mang ơn người ta mà không biết ơn rồi đi nói xấu họ, cái đó là khổ lắm. Tới một ngày nào mình thức giác xé tim gan mình chứ không giỡn, ẩn tàng ở bên trong.

Download

ĐT. Còn cái chuyện ma quỷ thường tình ở Thế Gian, Chư Vị qua lại không cần phải nhắm mắt dòm mình cũng thấy được, trên cao mình tu càng ngày nó ở cao rồi dòm xuống là thấy rồi không có gì hết, cho nên càng ngày cái vòng điển các bạn quy tụ về trung tim bộ đầu là được đứng trên cao rồi,  không còn ở dưới cái tần số lai vãng  của cái Gan hay là cái Tim phải hông? hay là lớ quớ sau Ngọc Chẩm này, không có nữa ở trung tim nó khác rồi, cho nên cố gắng từ đây lên đây mất có nhiều người cố gắng mà căn nhẹ 6, 7 tháng lên tới chỗ đó được rồi, mà có người 10 năm chưa lên được, vì sao chưa lên được? nói 10 năm chứ đâu có hành 10 năm, nó hành chút rồi nó đi nói dóc hành 1 tiếng mà đi nói dóc 3 tiếng ( cười) thành ra nó mất đi, tối hành có tiếng à sáng đi nói dóc 3 tiếng nó mất đi. Thành ra về rồi đụng chạm rồi mình mới ăn năn về tự tu, tu nhiều hơn nói thì nó mới đạt.

BĐ. Dạ thưa Thầy cũng trong cái phần này xin Thầy vui lòng giải thích giùm con một phần là, bây giờ là nếu mình có một bạn đạo mới vào mà họ bị như vậy mình nhìn ở cơ thể họ mình biết được họ đang bị kẹt chỗ nào không?

ĐT. Biết nhưng mà trình độ họ thấp. Họ, chỉ, chỉ cho họ làm PL thôi bởi vì nó vô hại cái đó không hại mà họ cảm thấy sướng, mình chỉ họ cứ cố gắng làm pháp luân nhiều đi, Niệm Phật nhiều đi rồi anh sẽ định bởi cái PLTC nó càng ngày càng tiến chứ không phải đứng một chỗ, đừng có nghĩ PLTC vậy là đứng, không càng làm càng tiến mỗi đêm mỗi làm mỗi khác, rồi sau tương lai các bạn cũng tự sợ các bạn tại sao tôi có thể có sự thông minh như thế này nó lạ thường, Chớp chớp nhoáng là tôi biết việc đó rồi như vậy rồi.

Bề trên

Download

BĐ. Thưa Thầy khi Thầy nói Bề Trên đặt tên cho Thầy là VĨ KIÊN, Bề Trên là ai? Là Thượng Đế hay Tối Cao Pháp Toà?

ĐT. Lúc đó tôi mới tu thì có đêm tôi đứng ngay chỗ nhà, ở nhà tôi có thờ hình Quan Thánh, đứng ngay mà đứng ngay không có cục cựa được, đứng ngay đó cho tôi biết ngày sanh tháng đẻ của tôi và tên tôi là phải như vậy phải sửa đúng như vậy. Nhưng mà ra đây thì cái kỳ mà ở Canada xin thủ tục để sửa tên thì anh Thuần ảnh hổng có điền vô, ảnh sợ khó khăn gì đó hổng có điền vô, cũng đề tên Lương Sĩ Hằng thì bây giờ Lương Sĩ Hằng cũng vậy thôi, nhưng mà phải luôn luôn nhớ “Vĩ Kiên”, kiên trì tu học không được thay đổi. Đó là, lúc đó là Quan Thánh chứng và đưa cho tôi tới tốt và lúc tôi ngồi đó tôi nhìn ra thấy vách tường hiện cái lưng của Quan Thánh lên, rồi tôi cái tánh tôi kỳ tôi nói thôi bây giờ quen biết nhau hiện ra ngồi đây trước mặt nói chuyện với tôi, tôi hổng chịu nhìn sau lưng, thì lúc đó Ổng đưa tôi vô trong phòng rồi ngồi đó đóng cửa lại, mà nhìn chặp ổ khoá mở tôi nói được cái này tôi khoái lắm, nhìn một hồi không mở tôi nói tụi bay là đồ giả ( cười), mày bảo tao đồ giả hả? Ô kê đi lên lầu lên lầu nằm xuống tao bóp cổ cho mày chết, tôi nói cảm ơn mày giỏi bóp cổ tao đi tao, tao hổng có sợ ma đâu, nó bóp bóp tôi thấy cổ tôi còn có sợi chỉ không à rồi một chặp cái thả ra, nói hông có đâu thương mày lắm chớ đâu có giết mày tao có nhiệm vụ bảo vệ mày mà. 

Đó tôi nghe nói vậy đó thì từ rày về sau đệ tử đi đâu ta cũng đứng bên chứ hổng đâu, nói vậy mà hình của đệ tử sẽ chạy khắp Thế Giới, mà trong lúc tôi ở Việt Nam đâu có tiền mà nói chuyện Thế Giới tôi càng hổng tin nữa, mà tôi thấy hình nó chạy tùm lum hết vách tường tôi thấy hình tôi không, tôi thấy vậy thôi chứ còn tôi không bao giờ tôi tin, Thần – Tiên – Thánh gì nói bậy với tôi hổng được tôi trực giác nói chuyện tôi hỏi đủ thứ hết, lôi thôi, hăm tôi là tôi càng không sợ tôi càng trực diện coi muốn gì, giỏi thì giết đi, nó hổng có giết tụi nó ở Việt Nam dữ lắm mà hổng giết tôi được, thử thách nhiều trận rồi mà hổng có sao. 

Mình cố gắng tu tự nhiên nó dũng mãnh, nó dũng mạnh như vậy mới tiến hóa các cõi và học hỏi rất nhiều đừng có sợ gì, chỗ nào mình cũng đi tới được hết chỗ con thú cũng, con thú tiến hoá tôi cũng tới thấy nó cũng gánh nước nó mang đầu thú đi cùng, nó hung dữ nhưng mà nó hướng thiện, nhiều chỗ cùi lở tôi cũng tới, khắp các nơi tôi đều đi hết tôi muốn tìm hiểu rõ rệt mọi sự việc trước khi tôi làm việc. Cho nên khi mà tôi nói được đạo tôi cũng ngạc nhiên, tại sao nói Đạo được hồi nào giờ mình đâu có học Kinh Kệ gì mà nói Đạo, nhờ tu nó khai mở ra thì đêm cái ngày đó buổi trưa đương thiền bừng sáng hết ngũ tạng nó mới ra cái bài:

“Tô Lục Chuốc Hồng Tựa Cảnh Tiên

Điểm Mùi Chua Ngọt Lòng Sao Xuyến

Sơn Tinh Thuỷ Tú Luân Phiên Hiện 

Hà Thuỷ Đục Trong Khắp Các Miền

Thợ Vẽ Hồn Thơ Gieo Ý Nguyện

Khéo Khôn Khôn Khéo Tìm Phương Chuyển

Xây Dựng Ngày Kia Sẽ Thấu Truyền”

Thì “ Tô điểm sơn hà thợ khéo xây” mà tiền hổng có kiếm miếng giấy bao bì viết rồi đem xuống trình cho Ông Tư, Ông Tư Ổng đọc rồi Ổng dẫn qua gặp Ông Cao Minh Thiền Sư, hồi đó Ông Cao Minh Thiền Sư còn sống móng tay dài lắm, ở cầu Bông đưa cho Ổng coi thì Ổng nói Thầy Tư à nó hiểu hết rồi Thầy à, mà tôi nói hiểu cái gì? Tôi viết mấy câu vậy mà hiểu cái gì? Ổng nói nó hiểu hết rồi theo Thầy Tư tu đi con, Ổng nói vậy đó.

Cho nên các bạn tu hay nói Thiên Cơ là chỗ đó, nếu mà mình tiếp tục mình nói Thiên Cơ là hại lắm, nhiều người ở Thế Gian họ thích Thiên Cơ mê say Thiên Cơ, họ lợi dụng tình thế tới đầy nhà mà hổng có giúp ích cho chính mình, tôi cúp tôi hổng có làm đó, tôi chỉ cho người ta thực hành mà thôi và tôi thuyết lý trực giác, tôi mở tới đâu tôi nói tới đó chứ tôi hổng có dấu giếm tôi hổng có mượn sách vở của ai mà để nói đâu, tôi nói thẳng như vậy thôi, cho nên nhiều người người ta ghét tôi họ tới họ phá, thử thách. Thầy bùa rồi tới thử thách đủ chuyện hết, tối nay tôi cho anh tiêu luôn nhưng mà sáng tới gặp tôi nói anh vẫn hồng hào vậy há? thì tôi nói anh giết tôi hổng được tôi sống thôi tối nay anh về anh làm lại đi, thì cũng làm lại hoài nhưng mà hổng có được rốt cuộc rồi cũng lấy sách vở về tu thôi. Mình phải có những cơn thử thách đó cái tâm nó hổng có sợ nữa, dũng mãnh rồi hổng có sợ nữa, súng đạn cũng hổng sợ nữa, cái tâm mình dũng mãnh rồi hổng có sợ gì hết, một cái sống một cái chết một lần sống một lần chết có gì mình nói thật, mình hổng có lợi dụng hổng có gian rối là không có sợ chánh khí mình không có sợ những sự gì mà áp đảo hết.

Cho nên tu Vô Vi con người có chánh khí phát triển đi lên và sẽ thức giác hiểu được Nguyên Lý Vô Sanh an nhiên tự tại tu hành tươi trẻ hổng có khổ đâu, chính tôi là một kiểu mẫu cho các bạn thấy năm này tới tháng kia tôi có làm gì ra tiền đi đây đi đó nói cho mọi người nghe và nhận những tin lành của Thượng Đế chuyển tôi cái gì tôi chuyển cái đó cho các bạn, các bạn tu dũng mãnh thấy ấm áp mình thấy có Trời có Đất có Đạo trong tâm sung sướng vô cùng.

Ngày hôm nay mình mới tìm ra xứ sở Vĩnh cửu của mình là Thiên Giới, Thiên Quốc chứ hổng phải xứ sở eo hẹp ở Việt Nam đâu, cho nên người Việt Nam tu Vô Vi là người Việt Nam của Quốc Tế không phải người Việt Nam trong chỗ eo hẹp tranh chấp giựt giành đất đai si mê nói bậy không có vụ đó, người Việt Nam tu Vô Vi là người Việt Nam của cả Càn Khôn Vũ Trụ, không có bị ma quỷ uy hiếp nữa cho nên không có thờ cúng mà lạy bái những chuyện vô trách nhiệm mà hổng có tiến hoá  làm yếu thần kinh của người dân, người dân Vô Vi này sẽ là người dân lành mạnh trực diện với cả Càn Khôn Vũ Trụ. 

Thực hành để tiến hoá chứ không có nhờ đỡ ai hết, mình sẵn có những cái gì của Đấng Toàn Năng đã ban bố cho chính mình, mình chỉ tận dụng và khai triển tới vô cùng là hội nhập với Thanh Quang tốt đẹp, tâm thức an lành trí tuệ phân minh không còn sợ sệt và ác mộng nữa.

Download

ĐT. Cái khoá này là cái khoá Siêu Cấp để cho các bạn biết làm sao tự chủ tôi phải tự chủ tôi phải về với chính tôi cái đã, rồi tôi mới cứu độ chúng sanh. Đó, tôi phải cố gắng tu về với chính tôi, khai thác tôi quán thông tôi thấy rõ tội trạng của tôi, đừng có che lấp tội trạng tôi làm sai tôi chịu, thật thà với chính tôi, tôi mới Quán Thông cái cơ cấu Trời Đất đã ân ban tôi toàn là luật, luật kinh vô tự không có chữ, nhắm mắt đó mà hiểu nhiều chuyện. 

Cho nên khi nhiều bạn tu nửa đêm ngồi tham thiền nửa đêm xong rồi sao tâm muốn làm thơ nắm viết, viết thơ, toàn là những câu văn dạy mình không, toàn là những câu văn chỉ trích sự trì trệ của mình sẵn có và sự tăm tối của mình đã nuôi dưỡng, những bài thơ đó giáo dục hành giả chứ không phải hành giả đi giáo dục người khác, chứ thơ ra nhiều chừng nào các bạn được học trực tiếp nhiều chừng ấy. Cho nên, quý giá vô cùng khi các bạn tham thiền rồi các bạn thấy chúng ta thấy rõ Bề Trên không bỏ chúng ta, không bao giờ bỏ, Cha Mẹ không bỏ chúng ta theo dõi chúng ta 1 cử 1 động sai lầm cũng được báo cáo cho Bề Trên, rồi Bề Trên tiếp tục chuyển điển cho ta thức tâm. Lấy gì làm bằng chứng? Trước khi các bạn vô tu Vô Vi các bạn không có nghĩ rằng tôi hiểu tôi đâu tôi tu thử coi ra sao, nhưng ngày nay các bạn càng ngày càng hiểu bạn rồi, té ra tiền kiếp mình đã làm sai bây giờ mới bị đọa trong thể xác, mình đang ở tù chứ đâu giải thoát đâu? Chưa, đang bị kẹt trong thể xác này, đang ở tù, bây giờ chúng ta làm sao mở những cái khuyết tâm thanh nhẹ và để chúng ta trở về với sự chơn giác của chính mình, lúc đó dũng mãnh rồi cương quyết rồi, tôi không phải là người tại thế, tôi chỉ biết đi biết mở, đi mãi mở mãi tầm đạo là phải vô cùng chứ không phải tầm 1, 2 chỗ là được đâu. 

Cho nên các bạn càng tu càng thấy nhẹ càng tu càng thấy vui càng tu càng quên tuổi tác của mình, không có nữa. Tại sao quên tuổi tác? Vì tôi là 1 vị Tiên, 1 vị Tiên Cô giáng lâm xuống đây bị giam hãm trong thể xác này, bây giờ tôi xuất ra thì tôi cũng có hành động nhẹ nhàng như hồi xưa, tôi không có gồ ghề như thể xác nữa tôi là 1 Ông Tiên Đồng giáng lâm xuống Thế Gian, khi mà bộ đầu các bạn mở rồi bạn xuất ra đâu có lớn, thì đâu còn tuổi tác nữa. Tuổi tác là cái khám đó bạn, cái khám nó hù, bạn già rồi mày hông làm được gì, mày chỉ chết thôi, đấy nó hù, hù để cho cái hồn thức tâm, hù để cho mình tìm những gì khả năng của tôi coi thử sao, không lý vậy thôi? mấy chục năm tôi ở đây chơi sao? Các bạn học rõ ràng nhưng mà các bạn không gom điển thành không thấy trật tự đã học và đã tiến, rồi oán trách Trời Đất cầu xin Trời Đất vậy thôi.

Tại vì thiếu học, không chịu đọc cái tâm kinh của mình, mà các bạn tham thiền rồi các bạn đọc lại cuốn tâm kinh vô tự, các bạn thấy rõ ràng hành động sai trái, tôi phát nguyện như thế này mà tôi như thế này là trật lất rồi.

Share.

Comments are closed.