HOA SEN

0
Download

Ai giải cái bông sen nghe chơi nè, Châu học cao bây giờ cắt nghĩa cái bông sen, nói một tràng pháp lý về bông sen nghe chơi.

BĐ. Con dốt đạo lắm.

ĐT. Dốt sao được người có học, bây giờ bây giờ con Châu có thể giảng được, bây giờ con Châu giảng về bông sen đi, giảng một chút rồi  Ông Tám giảng cho nghe.

BĐ. Con không biết.

ĐT. Bông sen này nó mọc ở đâu? Nó mọc ở dưới bùn nhưng mà người ta thấy nó là người ta kính mến và tán thưởng nó đẹp trong cái sự trong suốt không có nhơ bẩn, bây giờ chúng ta muốn trồng thành một cái bông sen thì giờ phải làm thế nào? Các bạn tu đây là từ ở trong bùn tiến giải tới một hoa sen, người tu chưa đạt tới hồn nói thần thức của tôi, từ ngày tu tới bây giờ tôi cảm mến sự trong sạch là quí giá, sự trong lành là quí giá, sáng suốt là cởi mở, thấy chưa? Thì trên đầu của các bạn là một hoa sen, mà lấy hoa sen dâng Phật thì chúng ta có thường trực hoa sen ngay trung tim bộ đầu để đảnh lễ Phật. Tại sao phải đảnh lễ Phật bằng cái đó, là chúng ta lấy sự sáng suốt sẵn có của chúng ta để hòa với sự sáng suốt Bên Trên.

Đó, cho nên giá trị của hoa sen vô ngần, ở thế gian ai cũng tán thưởng và chỉ lấy hoa sen để kính Phật là tượng trưng cho sự trong lành và thanh nhẹ, thấy hông? Thì bây giờ chúng ta đang tu đây là mục đích mọi người đều mở trên bộ đầu và tới cái hoa sen tươi đẹp ở Bên Trên, khi mà đạt tới cái hoa sen tươi đẹp đó, không phải loài người khen thưởng chúng ta mến chúng ta, nhưng mà chư Tiên Chư Phật cũng quí hóa, những người thanh nhẹ đi tới hồ sen ai cũng muốn dòm sen và ngắm sen, thì trên kia cũng vậy, nếu mà hoa sen chúng ta nở rồi thì cũng có người dòm sen và ngắm sen, rồi sẽ thấy cái kiếng sen tươi đẹp của chúng ta đủ màu đủ sắc, thấy chưa? Đó, cho nên tu đây là từ trong động đi tới cái tịnh, từ cái ô trược đi tới sự thanh cao, mọi người các bạn đều ở trong ác trược, ô trược và hướng tới sự thanh cao sáng suốt ở Bên Trên rồi không khác gì hoa sen dâng Phật.

Cho nên nhiều người ở thế gian dòm thấy hoa sen kính mến vậy thôi nhưng mà hổng hiểu rõ, mà hiểu rõ rồi chúng ta thấy, ta có hoa sen, nên người ta vẽ Phật ngồi trên hoa sen thì cái bầu điển trên bộ đầu của chúng ta là hoa sen mà hồn chúng ta sẽ ngự đó mà xuất phát. Nên người tu mà nó có mở rồi thì dòm thấy đây nó có cái vòng nó cũng ngự ở đây được, nhưng mà tôi có 2 cái vòng nó lại có cái vòng ở đây, thấy chưa? Cái vòng nhỏ và cái vòng lớn, thì tôi muốn ngự ở đây cũng được và tôi muốn ngự ở đây cũng vậy, rồi tôi có cái chỗ này tôi muốn ngự ở chỗ này cũng được. Rồi bây giờ các bạn cũng có thể đi tới cái chỗ đó.

Cho nên khi mà nghe thanh điển rồi cái đầu nó lâng lâng nhẹ nhẹ đó là những cái tòa sen đang mở sự thanh cao trong tâm của chúng ta nó bộc phát trong sự nhẹ nhàng, để đón hưởng những cái lý cao siêu ở Bên Trên, không nghe, không thấy mà hiểu được những cái triết lý mà mình không có tỏa được vì trình độ chưa có. Hỏi tại sao trình độ chưa có, bởi vì cái vòng điển của bộ đầu chưa mở hết thì không có đón nhận được cái lý ở Bên Trên, hiểu vậy thôi nhưng mà thuyết lại không được. Cho nên chúng ta tu rồi lần lần chúng ta sẽ thấy, đơn sơ một hoa sen ở thế gian, nhưng mà rốt cuộc rồi ai cũng kính mến huống hồ gì phần thanh điển của các bạn có rồi là không có người yêu thương sao, đừng có sợ thiếu người yêu thương, Chư Tiên Chư Phật đều chiếu cố và thương mến chúng ta, cho nên chúng ta phải dày công tu để đạt được tới pháp đó, khi mà đạt tới hoa sen sáng suốt rồi, thì cái tham sân si nó tự nhiên không còn nữa!

Download

Ông Thượng Đế có vạn linh!  Phải dìu tiến vạn linh đừng chèn ép vạn linh, dìu tiến nó, nó đâu có phá quấy mình, mình chèn ép nó quá, rồi nó sanh ra cái tánh xấu rồi nó phá quấy mình, tại mình dạy nó mà, giận người ta đi mày, giận rồi ghét thằng cha đó, thì nó giận giận giận giận nó giận hoài thì cái này kẹt, chủ nhân ông kẹt rồi, thấy hông? Còn nó vui nó hông có, nó đâu có bị serrer, mà nó quân bình rồi thôi càng quí nữa thanh tịnh, như hoa sen ở trên đầu của các bạn. Cho nên 5 cái này là cũng như cái hoa sen kim mộc thủy hỏa thổ nó đóng lại không được, mở ra, con thấy hông? Bây giờ mình cho nó mở ra, thì nó mới có cái mùi đạo nó mới hương thơm phưởng phất, khi ngồi thiền đã nhẹ nhàng buông bỏ tất cả, mình thấy nó phưởng phất tâm hồn sung sướng, thấy hông? Ở trong bùn mà hổng có hôi tanh mùi bùn, cho nó thấy nó sung sướng, nó sung sướng lần lần đi lên, thấy hông? Cho nên cái này nó thực tế lắm cái soi hồn, cái pháp luân, rồi nó mở, tao cũng ở trong đó tao mới ra tao mới nói vậy chứ, tao ngon hơn tụi bay chỗ nào đâu, cũng vậy đó à, cũng ôm cái tánh này kia kia nọ rồi cũng không làm gì hết, làm thét rồi nó mở ra mình thấy té ra tất cả ai cũng tốt đâu có ai xấu, chỉ mình, mình xấu à.

Cho nên bộc lộ cái này bộc lộ cái kia họ dạy mình, như cái xe kia bị lật mình đây không lý mình lật theo, mình thấy rồi, mình mở huệ mình thấy cái xe đó bị lật xuống hố không lý mình lái xe chung xuống hố à nguy hiểm làm chi vậy, mạo hiểm để làm gì, cái thằng chun xuống hố nó đang cầu Thượng Đế bây giờ mình biết Thượng Đế tại sao mình không đi, đi về với Ngài, phải hông? Nó chun xuống hố nó lên hổng được nó đang cầu Thượng Đế đó, phải hông? Thì mình biết Thượng Đế thì mình chỉ rốt ráo mình đi à, Thượng Đế là vô cùng mà mình đi vô cùng mà, không sao, mình có Thượng Đế rồi mình sống với Thượng Đế, mình sống trong biển yêu của Thượng Đế hằng ngày hằng giờ một mình sung sướng, mình có bao giờ mình thấy mình thiếu thốn, con người thiếu thốn nó mới thấy nghèo, người thiếu thốn nó lo tôi nghèo quá, phải hông? mà con người đầy đủ thì nó thấy ngày nào cũng vậy thôi, phải hông? Biết được cái đó con người làm việc mới đàng hoàng, mà đi tới đâu làm cho người ta vui chứ hổng có làm cho người ta buồn, con người hổng biết cái đó chỉ làm cho người ta buồn mà không hay ,vì nó là buồn mà, nó khổ hạnh, thấy hông? Mà đi vô chỗ tự sát.


Serrer : siếc chặt 

Download

Cho nên cái nhiệm vụ chúng ta khi mà khai mở rồi mới thấy cái nhiệm vụ càng ngày càng nặng, sự gánh vác càng ngày càng nặng, mà càng chịu gánh càng chấp nhận cái nhiệm vụ này thì mới thấy rõ muốn thực hiện từ bi phải hy sinh phải gánh vác, không gánh vác không bao giờ học được từ bi và thực hiện từ bi được, phải gánh vác mới học được từ bi và thực hiện từ bi. Cho nên ngày hôm nay các bạn ra đời làm cha làm mẹ là bắt đầu học cái chữ gánh vác sơ sơ thôi nhiều khi cũng la làng, thấy nó mệt quá, nhưng mà Ông Trời đâu có dám la, Ông Trời la thì đâu còn sự uy nghi của Ngài nữa, cho nên Ngài chỉ chấp nhận thui thủi làm việc trong tâm hồn của chúng ta, luôn luôn dẫn giải luôn luôn hướng độ chúng ta, cho chúng ta càng ngày càng minh giác thấy rõ sự bê trễ sẵn có của chính ta và chúng ta đồng tu đồng tiến, thì Ngài mới tháo gỡ cái phần nhẹ của Ngài quy về Ngài và chúng ta mới dâng phần nhẹ chúng ta để đảnh lễ Ngài. Cho nên các bạn càng tu thì càng kết thành đóa hoa sen tốt đẹp ngay trên đỉnh đầu của các bạn mà hướng thượng, tam huê trụ đảnh rõ rệt.

Đó, thì liên hệ với tất cả cơ từng ở Bề Trên mới thấy được việc lớn chúng ta đã làm nhưng mà tại sao chúng ta không biết, lúc giáng lâm xuống thế gian chúng ta hứa đã làm nhưng mà bây giờ chúng ta quên hết, cũng như các bạn tự dời khỏi Việt Nam trong lúc chia tay đau khổ các bạn nói tui bất cứ giá nào tui phải lo cho anh hay lo cho em lo này kia, mà rốt cuộc bây giờ các bạn đâu có lo được, không lo được. Đó, muốn lo cho đúng theo lời đại nguyện lời hứa của chính chúng ta chỉ có tu mà thôi, tu thì các bạn không có cần gửi quà mà các bạn gửi thanh điển cũng thường độ được gia cang. Cái chuyện này là huyền bí giá trị vô cùng chứ hổng phải vật chất, đừng có tưởng vật chất là hay nhưng mà tâm thức điển quang của các bạn là quan trọng, cái niềm tin đó các bạn gửi tận nơi tận chốn mà phần hồn sẽ nhận lãnh được, thì họ chuyển qua cái cơ duyên tu học, quí hơn quà, quí hơn vàng, vàng không đổi, lúc con người chúng ta bây giờ tu tới đến thức tâm rồi vàng không đổi.

Trước kia chúng ta động loạn mà ngày nay chúng ta tu thức tâm rồi vàng không đổi, nhứt định không đổi, có cái gì giá trị đâu, công phu của tui bao nhiêu năm, mười mấy năm tui có được sự thanh nhẹ mà kêu đổi một lượng vàng, trăm lượng vàng cũng không nghĩa lý gì  ôm cho nặng chứ đâu có ích gì, tui đâu thấy cần thiết, lúc tui về quê hương tui, tui đâu có cần vàng, tôi còn cần cái tâm thanh sạch hướng thượng, tôi cần cái điển quang cao siêu thanh nhẹ để thường độ chúng sanh của ba cõi chứ không phải tôi làm việc nhỏ.
Cho nên các bạn càng khai thác càng thấy các bạn có nhiệm vụ lớn lắm, cái trọng trách vô cùng mà đường đi của các bạn bây giờ đang vạch và đang tự đi đây là rất khả quan cho tương lai. Chính các bạn phải kiểm chứng lấy hành động của các bạn, càng ngày càng tiến và càng thay đổi, một cách bất ngờ mà bạn hông hiểu được. Hỏi chớ có may mắn không? Luôn luôn có may mắn, không có không có may mắn, luôn luôn có may mắn, nó chặn đứng bất cứ cái hành động nào của bạn, đó là đem lại sự may mắn của nội tâm, giảm bớt sự phiền muộn sái quấy của tình đời thì các bạn sẽ sớm đạt tới cái thanh giới. Cho nên các bạn đừng có trách, đừng có trách Ông Trời tui tu như vậy mà Ông Trời không độ, nói bậy, Ông Trời đã độ rồi, độ trong lúc từ đầu giáng lâm xuống thế gian mà chính ta làm bậy, ta gieo họa, ta tạo nghiệp thì ta phải thọ nghiệp, mà thọ nghiệp rồi mới có cơ hội thức tâm. Đó cũng Ông Trời đang ban ơn cho nó sớm thức tâm, có đại nạn mới có cơ hội thức tâm, không có đại nạn làm sao có cơ hội thức tâm, tưởng ta đây là khôn hơn Ông Trời, ta đây là giỏi hơn Ông Trời, đâu có ai dâng cúng Ông Trời, cúng Ông Thổ Địa không à, Ông Thổ Địa để làm lời là mình cho nó 1 vốn 10 lời cái đó nó theo, nhưng mà rốt cuộc là cái 10 lời đó nó sẽ đè nó, chôn nó, cái đồng tiền đó cũng như ngũ hành sơn chôn nó trong một xó không có cựa quậy nổi mà nó không biết!

Share.

Comments are closed.