THIỀN GIÁC

0
Download

Bạn đạo: Hằng đêm con ngồi thiền thật sự là không thiền đúng mức, chỉ thiền cho lấy có, con biết là mình như vậy là yếu hèn, không học đúng cái dũng của Thầy, nhưng chắc có lẽ vì con còn nặng cái nghiệp học cho nên bài vở nó luôn luôn nó thôi thúc con, con biết đó là con còn động.

Đức Thầy: Nhưng mà luôn luôn trong cái giờ học cái tâm thức mình là học của Thượng Đế thì cũng không khác vì người thiền. Nếu mà chúng ta học, ta ra học của người phàm thì chúng ta thấy là động mà ta học bài của Thượng Đế thì lúc nào cũng thiền giác ở trong chỗ đó. Cho nên chúng ta phải nhìn biết sử dụng cái đường lối để cho tâm thức nó mở sáng suốt chứ không phải ngồi một đống đó kêu bằng thiền đâu. Thiền để mở thức mà có thức thì phải xây dựng thức mới kêu bằng thiền giác, thấy hông? Anh đừng bận rộn vấn đề đó, còn cái thiền mà đối với thể xác là chỉ đem sức khỏe để hỗ trợ cho cái kỳ học hỏi nầy, rồi sau đó nó sẽ chuyển  hóa tới một chỗ sáng suốt hơn. Giữ cái đó được một giờ hai giờ cũng không sao nhưng mà cái tâm thức chúng ta để giải nghiệp. Gia đình chúng ta cũng là bài học của Thượng Đế và chúng ta đang thực hiện để giải nghiệp. Tùy nghiệp chúng ta tiến mà tôi thấy rõ rằng đây là bài học của Thượng Đế đã ban cho chúng tôi là kinh vô tự thì lúc nào tôi cũng ở trong thiền giác. Cho nên có thể đi tới chỗ thiền 24/24 là vậy, lúc học bài cũng là bài của Thượng Đế mà thôi, để cho tâm linh mở mau chứ không có chậm đâu đừng có sợ, biết đi học đó là sẽ mở rồi.

Bạn đạo: Cám ơn Thầy, con ý thức được lời Thầy dạy là phải thiền trên 24/24 nghĩa là trong khi học mình cũng nghĩ về thiền, cũng hướng thượng. Con ý thức được điều đó nhưng khi mà thực sự là trong khi học con chỉ chăm chú vào việc học thôi ngoài ra con còn không nghĩ gì khác nữa.

Đức Thầy: Tốt, cái đó là định đó, trụ tâm mà để học, trụ tâm để làm một việc. Bất cứ việc gì việc nhỏ tới việc lớn cũng phải trụ tâm, đó là thiền, còn nếu vừa làm mà vừa nghĩ bậy cái đó là loạn, không phải thiền.

Download

Chú nào mà ngồi được 3 tiếng là hết, mừng lắm rồi, mừng hết lớn rồi nói vậy đó, phải hông? (Thầy cười) nhưng mà y hổng hiểu rằng, trong lúc nói chuyện cũng phải thiền đi tới giai đoạn đó, trong lúc dòm cũng phải thiền, trong thiền giác, trong lúc nghe cũng phải trong thiền giác, đi tới giai đoạn đó mới là miễn ngồi mấy tiếng. Cho nên sự cảm ứng đó phải có trình độ mới cảm ứng nổi. 

Cho nên cặp con mắt người thiền người ta dòm là người ta có thể trả lời liền cho mình biết là người ta đang ở trong thiền giác. Lúc ta nghe ta trả lời liền cho mình biết, ta đang thiền thanh tịnh, hiểu chưa? Mà lời nói họ tức khắc cảm động làm thanh thản tâm hồn của đối phương là Ngài đang thiền. Hứ, và hoà tan trong tâm linh của mọi giới nó khác à. Cho nên người có người thích nghe âm thinh người này không thích nghe âm thinh người kia.

Không phải ngồi một Đống đó là thiền, (Thầy cười)  nhưng mà tu rồi thấy cái thiền 24/24 cái đó quan trọng hơn. Thì trong lúc đó mình làm, khai thác tới đâu nó mở tới đó, bất cứ cái opération nào đều mở hết, phải hông? Nó thuộc về tự động thiền giác, thanh tịnh tới vậy đó!

Share.

Comments are closed.