THỨC TÂM THỨC GIÁC

0
Download

Bạn đạo: Kính thưa Thầy, Thầy giảng cho con hiểu rõ thức tâm và thức giác chỗ nào giống nhau và chỗ nào khác nhau?

Đức Thầy: Thức tâm là chúng ta luôn luôn một việc gì xảy đến, chúng ta buồn, tăm tối, bực bội, ai chọc chúng ta hờn, chúng ta giận. Còn chúng ta thức giác, khi một việc gì mà xảy ra, động loạn vô cùng, có thể tai hại tới sinh mạng, chúng ta thấy rõ rằng không có gì quan trọng. Giác là hiểu thấu và quán thông, quán thông cái việc đó mới kêu bằng thức giác, không sao, yên tịnh. Cho nên những nhà cách mạng, người ta nói: «Không, tôi không sợ đối phương bắt, tôi muốn cứu dân tôi và tôi phải làm tròn nhiệm vụ của Chúa. Ta đã quán thông rồi, sau sự hy sinh của tôi và sau lưng tôi sẽ còn nhiều người như tôi, cần đức tin mãnh liệt như những nhà cách mạng». Cho nên cách mạng cũng là tu nhưng mà qua giai đoạn đó.

Bạn đạo : Một chu kỳ tiến hóa mình phải thức tâm trước rồi mới thức giác sau phải không Thầy?

Đức Thầy: Chứ sao phải thức tâm trước, là mình có một phần sáng suốt để quyết định mới là kêu bằng giác, còn không có cái thức tâm làm sao mà có cái thức giác. Mình biết mình thì mình quyết định việc đó đi tới, còn bây giờ mấy người tu nầy bây giờ biết rồi, càng ngày càng biết rõ:  Ông Tám ổng cũng cái xác như mình cũng khổ cực, cũng bị này kia kia nọ giày xéo đủ thứ hết, bị hành hạ ngày nay, ổng tu ổng được cởi mở,  ổng có những lời nói sáng suốt, thấy hông? Đó ban đầu ổng bị động loạn rồi ổng mới đi tới cái chỗ thức tâm mà thức tâm rồi bây giờ ổng chọn một con đường ổng tu và ổng ảnh hưởng chúng ta và ổng đã nói với mình ổng là ta, xây dựng thức tâm và thức giác đi con đường đó để trở về con đường thức tâm. Còn nếu chúng ta không thức thì chúng ta có quyền sống theo cái chuyện của chính mình. Còn nếu chúng ta muốn hơn thì đi như vậy. Có bằng chứng rõ ràng từ kiến thức nầy đến kiến thức kia đã trình bày cho chúng ta thấy và không có giấu giếm, thì nếu chúng ta có tương tự như vậy, chúng ta cứ giữ cái đó mà chúng ta đi. Ta mượn cây gậy đó đi, đi một thời gian chúng ta bỏ gậy và tự đi chứ đâu buộc chúng ta phải ôm cây gậy cho tới chết đâu, thấy hông?

Share.

Comments are closed.